Khi giọng nói uy nghiêm vang lên, hư không rung chuyển, một lão giả bước ra từ hư không, khoác trên mình chiếc áo bào đỏ, toát ra uy áp vô thượng. Đôi mắt của lão giả lóe lên tia lửa, như có ngọn lửa đang nhảy múa.
“Sư tôn, cứu con với!!!"
Thấy lão giả này xuất hiện, Nghiêm Kiêu hưng phấn hét lên, đồng thời nhìn Diệp Phàm cười lớn: "Ha ha ha, ranh con, cậu không có cơ hội giết tôi đâu!
Diệp Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm Nghiêm Kiêu, đang muốn dùng kiếm chém hắn ta, sắc mặt lão giả mặc áo bào đỏ lạnh lùng, đánh ra một chưởng, một cỗ lực lượng khủng bố đánh lên người Diệp Phàm, đánh bay hắn ra ngoài.
Phụt phụt!!
Diệp Phàm tay cầm Tu La Kiếm bay ra ngoài, hắn đập xuống đất điên cuồng nôn ra máu.
Lúc này, lão giả bước tới, sắc mặt uy nghiêm nhìn Diệp Phàm: "Thằng nhãi ranh này thật to gan, dám giết đệ tử của lão phu, muốn chết à!” . Có gì ho